Cộng đồng
Đôi dòng tâm sự của một đám "con nít" già đầu thích chơi Board Game
Đâu là lý do bạn chơi Board Games?
Vì nó vui, hấp dẫn, hay mang lại cho bạn nhiều tiếng cười?
Cuộc sống, là một chuỗi phản ứng phức tạp. Mỗi ngày trôi qua, chúng ta thực hiện hàng trăm hành động, đáp ứng hằng hà các sự kiện đổ ập vào người. Có những thứ nặng nề khó chịu, làm lòng ta chùng xuống. Có những việc khó khăn chẳng thể cất thành câu, chỉ biết ấm ức chịu đựng. Có những ngày làm ta chật vật, quay cuồng, và mỏi mệt làm sao.
Những lúc ấy, bạn làm gì?
Tôi thấy mỗi người có cách của riêng mình. Một vài người nhảy, để cơ thể tự do vũ động trong nhịp điệu. Người khác thì hát, giọng ca cất lên mang theo nỗi lòng thắm sâu. Còn chúng tôi, ừ, chúng tôi chơi Board Game, để thay vì buồn bã một mình, chúng tôi có thể nhào vào ... chửi nhau cho lòng nó khuây khỏa.
Bạn nghĩ tôi đùa ư! Không. Không hề. Hoàn toàn nghiêm túc. Sau khi chửi nhau một trận đã đời, chúng tôi quên luôn mình đang bực cái gì (đôi khi chuyển sang cáu nhau, nhưng đó là một câu chuyện khác). Chúng tôi bị thu hút vào bộ game quá nhiều, quá mạnh. Trong những giờ phút ngắn ngủi đó, thế giới được đơn giản hóa thành biểu đồ, chiến lược và chiến thuật. Ở đó chỉ còn những con số, tỉ lệ, tài chính, quân đội... rời xa cái xã hội xô bồ cùng vô vàn vấn đề của nó. Chỉ có chúng tôi, và trận quyết chiến nảy lửa trước mặt.
Những giây phút đó, tôi cảm thấy thật tự do.
Nhóm chúng tôi là một nhóm nhỏ, chúng tôi chơi thân đã lâu, chiến Board Game cũng nhiều. Giờ đây, cả đám đều đã hai mấy tuổi đầu, vậy mà trong game, chúng tôi vẫn ngốc thật ngốc, như những đứa trẻ.
Chúng tôi cãi nhau về những việc đơn giản nhất. "Ê đừng có đánh tao nữa coi. Đánh hoài éo chán hả.", "Ngon ra đây, bố chấp.", "Ra tám, tám đi..." Khi chơi, chúng tôi nói chuyện cứ như thế, không có cái gì là lịch sự, câu nệ. Hò hét, la ó, rồi lại cãi, chúng tôi cứ làm mãi, làm mãi mà không chán. Trong game, chúng tôi là những người khác. Bỏ xuống cái mặt nạ nghiêm túc của xã hội, để cười, để nói. Ừ, chúng tôi đấy, cũng 4 năm rồi.
Vậy còn các bạn? Các bạn chơi Board Game như thế nào?
Tôi chứng kiến nhiều người, rất nhiều người. Họ đeo theo cái mặt nạ cuộc sống trên mặt đi bất cứ đâu. Họ luôn nghiêm túc, luôn chắc chắn. Họ nói chúng tôi điên, dở hơi, con nít. Nói chúng tôi trẻ con, ít nghĩ, sao hiểu được cái tâm lớn lao, sao hiểu được dòng đời khó, khổ.
Có lẽ vậy thật. Có lẽ chúng tôi trẻ con, chúng tôi ít nghĩ. Nhưng, chẳng lẽ vậy mà không tốt sao? Chúng tôi mệt mỏi với cuộc sống. Trong Board Game, chúng tôi chỉ mong được là những đứa trẻ, vô ưu, vô lo, chỉ chơi và tận hưởng, vậy là xấu ư?
Tôi không hiểu được, tại sao họ có khả năng luôn vác bộ mặt nghiêm túc đó? Tại sao họ luôn như vậy? Chúng ta đang chơi mà, sao không vui một chút, tận hưởng một chút, để lại thế giới phía sau, chỉ chơi thôi. Chẳng phải chúng ta đang ở với những người chúng ta yêu, cùng trò chơi chúng ta thích sao? Tại sao không tự do, không điên cuồng? Chúng ta có những giây phút để trở thành chính bản thân, sao cứ phải giả dối với nhau làm gì.
Chắc do, tôi và họ không hiểu nhau. Có thể họ có lý do của họ. Họ nói đúng, chúng tôi chưa trải đời nhiều. Có những việc chúng tôi chưa kinh qua. Có lẽ tôi chưa hiểu thế nào là dòng đời khắc nghiệt. Nhưng các bạn ạ, với tôi, với tất cả chúng tôi, chúng tôi chỉ muốn mãi là những đứa con nít, đơn giản, nhẹ nhàng, và đi mãi cùng nhau. Ngốc cũng được, ngây thơ cũng chẳng sao, miễn là chúng tôi có nhau, chơi Board Game được bên nhau, vậy là đủ vui, đủ hành phúc, đủ cả tình cảm, đam mê.
Cuộc sống ngắn ngủi, bỏ gánh lo đi, vui sống một tẹo, đời đẹp biết chừng nào.
Cảm ơn các bạn đã lắng nghe tôi. Tôi vẫn luôn sẵn lòng lắng nghe ý kiến, câu chuyện của các bạn. Kể tôi nhé!
"Chúng ta gặp được nhau, dù chỉ qua trang giấy, âu cũng là duyên phận một đời..."
...
Ẩn danh
---
Người viết: Day Breaker - Board Games Việt
Có thể bạn muốn đọc:
- [Tips] Exploding Kitten - 4 cách cùng loài mèo thống trị thế giới