• Những câu chuyện bên lề về các nhân vật của Shadow Hunter

    0 comments / Posted on by Breaker Day


    Shadow Hunter, tựa game quen thuộc với khá nhiều người. Bộ game nổi tiếng bởi cách chơi hay, đồng đội và bí mật của nó. Tuy nhiên, bản thân Shadow Hunter còn một nét hay khác ít người biết, đó chính là cốt truyện của từng nhân vật.

    Trận tử chiến của Shadow Hunter diễn ra trong bóng tối của thị trấn cổ Erstwhile. Nhiều năm sau nghi lễ ban phước của Lilith cho những đứa con của mình. Tuy có thể thấy rõ Shadow sinh ra từ bóng tối cùng Hunter là bề tôi của ánh sáng, đằng sau mỗi nhân vật là cả một câu chuyện dài. Hôm nay, Board Game Việt sẽ mang đến cho bạn thiên truyện về những nhân vật trong Shadow Hunter.

    *Lưu ý: hầu hết câu chuyện kể là hư cấu/fanmade chứ không phải thông báo chính thức từ nhà sản xuất. Mình chỉ tổng hợp và chỉnh sửa. Hy vọng các bạn sẽ thích.

    Cuộc thánh chiến đang tới gần

    Nếu bạn chưa biết về Shadow Hunter, bạn có thể tìm hiểu thêm tại: 

    [Review] Shadow Hunters - Bóng Ma Và Thợ Săn


    1. Werewolf

    Tên thật của Werewolf là Craig, anh cả trong 6 anh em. Vốn là một người giàu lòng quan tâm và trắc ẩn, Craig yêu thích âm nhạc và nghệ thuật chiến đấu. Một con người mạnh mẽ, cứng rắn ... cho đến khi bóng tối nuốt chửng tất cả cảm xúc trong anh. Thứ duy nhất còn lại là cơn giận dữ, sự cuồng loạn không thể kiềm chế, đặc biệt vào ngày trăng tròn, khi ma lực của bóng đêm mạnh mẽ hơn bao giờ hết. 

    Mang hình hài con vật anh yêu thích nhất, Craig trở thành một kẻ nửa người, nửa sói. Vào đêm trăng tròn thứ 3 khi cơn thịnh nộ vượt qua sự kiểm soát, Craig lấy đi mạng người đầu tiên và biến mất khỏi tầm mắt thế nhân. Từ ngày đó, mỗi khi nghe tiếng tru dài vang vọng từ rừng trắng, mọi người lại xì xầm về ngày ấy. Craig đã biến mất, chỉ còn câu chuyện kinh hoàng của Werewolf ám ảnh trong giấc mơ mọi người.

    Những câu chuyện kinh hoàng về Werewolf


    2. Vampire

    Người anh 2 trong gia đình, Leon, có hai sở thích. Một là thưởng thức rượu ngon, còn lại là các cô nàng nóng bỏng. Cho đến một ngày, anh tình cờ nói chuyện với Christine, một cô gái xuất thân từ thương hội. Leon thích Christine ngay từ lần đầu gặp mặt. Sự yêu thích thôi thúc anh gặp cô nhiều hơn, làm hai người trò chuyện lâu hơn. Dần dần, sự yêu thích đơn thuần đó đâm chồi thành tình yêu, và khi bóng tối che lấp tâm trí Leon, tình yêu đó bùng lên thành ngọn lửa ghen tuông và thù hận.

    Một ngày không trăng, hơn 2 tháng sau nghi lễ, Leon - trong cơn ghen vô hạn, giết chết Christine và uống máu cô. Giây phút dòng máu vẫn còn ấm chảy vào vòm miệng, chút ý thức cuối cùng của Leon chợp tắt, vĩnh viễn trầm luân vào địa ngục.

    Giờ đây, chỉ còn máu là nguồn sống, chỉ còn máu là quan trọng. Còn Christine, dù đã chết dưới bàn tay của người yêu, vẫn còn đâu đó sự lưu luyến với Leon, một Leon ngọt ngào, thanh lịch xưa cũ. Lưu luyến chuyển thành tâm niệm, và hòa cùng bóng tối, thành oán niệm. Những oán niệm đó lưu luyến bên Leon trở thành những con dơi to lớn đáng sợ, truy lùng, thèm khát tìm lại dòng máu bên trong mình.

    Leon đã tan vào biển máu mênh mông, vương lại chỉ là một câu chuyện, một truyền thuyết về Vampire, con quái vật hút máu cùng bầy dơi đáng sợ của hắn, vẫn đang lùng sục trong màn đêm mênh mông bao phủ thị trấn nhỏ bé bình lặng này.

    Vampire - nỗi sợ lẻn vào trong giấc mộng

    3. Unknown

    Catherin là một thiếu nữ dịu dàng, lời nói thanh như chim hót và nụ cười làm mê mẩn các chàng trai xung quanh. Nơi nào có cô, nơi đó tiếng cười không ngớt. Cô đến đâu, dân chúng vui vẻ chúc mừng. Ai cũng nghĩ cô thật tuyệt vời, tên đàn ông nào phúc phận lắm mới lấy được cô còn đám phụ nữ phải ghen tị vì sắc đẹp và tài trí phi thường ấy.

    Rồi một ngày, bóng tối tước đoạt tất cả. Gương mặt trái xoan dễ mến, nụ cười làm hoa cỏ nhún mình, giọng nói thánh thót nhẹ nhàng... tất cả trôi mất dần khỏi cô, như nước chảy vào cát, từ từ, chậm rãi.

    Không ai có thể chịu đựng được việc đó, không ai chống lại được lời mời gọi từ bóng tối. Một ngày nọ, Catherin sụp đổ. Không còn ai thấy cô, nhiều lời đồn đại cô lâm bệnh nặng và qua đời, người đời thương tiếc cho một người con gái tài sắc, hồng nhan bạc phận.

    Trong căn phòng nơi cô từng nằm giờ chỉ còn một hình bóng. Một nhân dạng như bao nhân dạng khác trước cánh cổng của địa ngục. Một kẻ trốn thoát khỏi gông xiềng thể xác để tự do lựa chọn gương mặt của bản thân. Một kẻ không ai biết, không ai để ý. Catherin đã chết, một tên Unknown, một tên vô diện, ra đời. 

    Unknow, con quái vật với hàng ngàn bộ mặt

    4. Emi

    Emi - cô em gái hiền hòa, yêu thiên nhiên, yêu cây cỏ. Cô muốn một cuộc sống bình dị, kiếm một người đàn ông bình thường, có một gia đình đầm ấm hạnh phúc. Ánh sáng đã tước đi mong muốn đơn giản nhất đó của cô.

    Lần đầu tiên cô chạm tay vào ánh sáng, mọi ham muốn, mọi suy nghĩ cá nhân đều tan chảy. Ánh sáng yêu cầu công lý, ánh sáng yêu cầu sự công bằng, để tất cả mọi người đều bình đẳng. Ánh sáng có thể đưa cô đến nơi cô muốn, nhưng Emi muốn gì?

    Từ lần đầu tiên cô chạm tay vào ánh sáng, định mệnh của cô vĩnh viễn trói buộc cùng cuộc chiến ngàn năm này.

    Tự do, chính là nhà tù của cô

    5. Franklin

    Nếu bóng tối thôi thúc dục vọng của con người, đem họ trở thành kẻ đặc biệt nhất trong tất cả, người ta thường nhìn nhận ánh sáng như sự an hòa, bình yên. Franklin là con người giống với ánh sáng nhất. Là người con áp út, kể cả khi mang trên vai trọng trách bảo vệ người vô tội và truy lùng Shadow, chưa bao giờ anh mất sự điềm tĩnh nhẹ nhàng của mình.

    Mặc dù vậy, ẩn dưới vẻ ngoài kia chính là thứ đáng sợ nhất của ánh sáng, sự thờ ơ và lạnh lùng. Ánh sáng không nhân từ. Ánh sáng không quan tâm. Trước ánh sáng, mọi con dân đều bình đẳng. Ánh sáng không có tình yêu, không có cảm xúc. Và Franklin cũng vậy.

    Cuộc đời anh truy đuổi theo bóng tối, thẩm phán và trừng trị chúng không mệt mỏi, vì đơn giản Franklin không thể mệt. Trước ánh sáng, ngay cả lòng trắc ẩn cũng chẳng còn.

    Franklin - Ngọn giáo của ánh sáng

    6. George

    Là người con út nhưng George không hề nhỏ con chút nào. Ngược lại, anh giống với Craig, to lớn, mạnh mẽ và rất mê ẩu đả. Có một thời George liên tục làm cả nhà nháo nhào cả lên vì cậu ta. Trong cả 6 người, George chịu ít ảnh hưởng nhất về cả ánh sáng lẫn bóng tối, một vài người nói cậu ta quá ngốc để chịu ảnh hưởng (và sau đó ăn một đấm bể răng).

    George mạnh mẽ, ít suy nghĩ. Mong muốn của anh ta là tất cả được bên nhau như xưa, đánh nhau với anh Franklin, nghe anh Craig đàn, chọc gẹo chị Catherin ... Một cuộc chiến vô nghĩa. Nhưng chiến tranh là chiến tranh, còn anh, anh là một người lính.

    George chỉ muốn tất cả trở lại như xưa


    ---

    Người viết: Day Breaker - Board Games Việt

    Có thể bạn muốn đọc:

    [Review] Blood Bound - Suy luận, dối trá và chiến thuật, đáng không?

    [Review] Dead Man's Draw - Tấm vé cho người mới bắt đầu!


    Xem thêm